P.Thu
Bằng Kiều, Thu
Phương, Đặng Xương Hùng… đã từng có những câu nói, hành động phản bội lại đất
nước, phản bội quê hương dân tộc để đổi lấy những lợi ích cá nhân trước mắt (những
lợi ích “hứa” từ xứ người) thì sau một thời gian cũng đã hối lỗi mong ngóng được
trở về quê hương. Và bây giờ là Ngô Xuân Phúc.
![]() |
Kẻ phản quốc Ngô Xuân Phúc |
Vốn là một thầy giáo, từng là đảng viên Đảng cộng sản Việt
Nam. Tuy nhiên, Phúc chỉ được nhiều người biết đến sau cuộc tranh chấp quyền
tác giả bài thơ “Tổ quốc gọi tên” với Nguyễn Phan Quế Mai (được đăng năm 2011 dưới
tên tác giả Nguyễn Phan Quế Mai, nhưng đến 10/2015 Phúc đã lên tiếng khẳng định
bài thơ trên là của mình sáng tác mặc dù ngoài lời khẳng định của bản thân và
trí nhớ của một vài người khác, Phúc không có bằng chứng thực tế chứng minh mình
là tác giả bài thơ ấy, kết quả Phúc không được công nhận bản quyền bài thơ này.
Đây chính là nguyên nhân dẫn tới sự việc ông Phúc tuyên bố ra khỏi Đảng
Và
đương nhiên, sau khi đánh hơi được mùi của một cá nhân đang bất mãn thì nhanh
như sóc những kẻ phản động trong nước ra sức tuyên truyền, nhồi sọ những tư tưởng
bất mãn, chống đối, những ánh mắt, suy nghĩ đen tối khi nhìn về chế độ, chính
vì vậy chỉ trong thời gian ngắn Phúc đã trở thành một tân phản động với những
bài viết xuyên tạc nói xấu Đảng, Nhà nước. Anh đã trốn sang Thái Lan theo đường
du lịch, với mong muốn sang nước thứ 3 –
đến với “cuộc sống màu hồng”. Tuy nhiên, ngược lại với những mong đợi của bản
thân, Ngô Xuân Phúc đã nhiều lần phải than thở về cuộc sống chui rúc của mình,
hay nói cách khác cuộc sống Thiên đường mà Phúc từng ảo tưởng vẫn chưa hiện hữu.
Mới đây trên Facebook cá nhân của mình Phúc đã chia sẻ:
“Việt Tân đứng trước cáo buộc là tổ chức
tội ác, lừa đảo cộng đồng người Việt hải ngoại và trong nước để chiếm đoạt tiền
quyên góp, sử dụng không đúng mục đích; đã bị buộc thay tên đổi họ.
Cuộc chiến đã đến hồi kết? Quả thực rất
phức tạp, đến phản động cũng 3,7 đường, nên ở Việt Nam hay qua Thái Lan
tôi vẫn cứ lo lắng: Không biết thật giả thế nào. Nhưng sự việc này cho thấy
quyết tâm của chính nghĩa, và tòa án sẽ giúp chúng ta nhận chân sự thật”.
Đính
kèm bức ảnh chụp bài viết của Dam Phong với tiêu đề “tiệc gây quỹ Quốc nội”. Nội dung bài viết được mở đầu:
Trước khi vào chủ đề,
tôi xin có một vài lời. Đã đến lúc chúng
ta cần phải lên tiếng đòi hỏi băng đảng tội ác lấy danh nghĩa chống cộng, bất
hợp pháp, có tên là đảng “Việt Tân” phải trả lại tiền cho những người đã đóng
góp công sức, thời gian và tiền bạc cho một tổ chức “ma”. Quả vậy, những
người nấp sau đảng “Việt Tân” đã tự giới thiệu họ là một tổ chức nhân quyền,
một đảng chính trị, nhưng kỳ thực họ không hề hiện hữu về pháp lý. Nghĩa là họ
không có thực. Họ là tổ chức “ma”, theo truyền thống của kháng chiến
“bịp”. Nhiều người có lòng, đã sẵn sàng hưởng ứng lời kêu gọi đóng góp để
giúp đỡ tù nhân lương tâm, tài trợ cho các hoạt động dân chủ, tranh đấu cho tự
do, dân chủ… ở Việt Nam, nhưng không ai biết đồng tiền họ đóng góp thật ra đã
rơi vào tay một băng đảng tội ác, bất hợp pháp, mang tên “Việt Tân”.Và xuyên suốt nội dung là những bằng chứng vạch mặt bộ mặt
giả tạo, lừa tiền hải ngoại của tổ chức phản động này. Và đồng thời Dam Phong
và một số người khác đã viết
thư cho các đầu lãnh của băng đảng tội ác này: Ông Đỗ Hoàng Điềm, Ông Lý Thái
Hùng và Ông Hoàng Tứ Duy để yêu cầu:
§ Bắt
đầu từ ngày hôm nay tuyệt đối không được dùng tên “Việt Tân” hay “Việt Nam Canh
Tân Cách Mạng Đảng” hay “Viet Nam Reform Party” trong bất kỳ trường hợp hay
hoàn cảnh nào;
§ Trong
vòng 2 tuần lễ, kể từ ngày hôm nay phải gỡ bỏ trang mạng http://viettan.org và
trang facebook.com/viettan;
§ Phải
xóa bỏ và ngưng sử dụng bất kỳ tài liệu nào mang các tên kể trên.
Nếu không tuân thủ, chúng tôi sẽ lập
tức đưa họ ra toà vì vi phạm luật của tiểu bang California (Title 2, Division
7, Chapter 8.5 of the California Code of Regulations – Sections 21002, 21004,
21004.5, 21005.5 và 21006). Chúng tôi đã có sẵn văn phòng luật sư để lo việc
này.
Và vào ngày 15/8/2016, tại cuộc họp của Cộng đồng Người Việt
Quốc Gia Nam California – một tổ chức ngoại vi của Việt Tân – người đứng đầu tổ
chức này đã thừa nhận việc tổ chức
quyên góp tiền cho Giáo hội Công giáo địa phận Vinh xuống đường tuần hành, biểu
tình, gây rối ở Việt Nam và số tiền quyên góp được đã chủ yếu rơi vào tay những
kẻ điều hành dấu mặt và số chức sắc công giáo tại Giáo phận Vinh.
Chắc có lẽ, sau khi đọc được bài phân tích với những chứng cứ,
lời lẽ xác đáng trên, Ngô Xuân Phúc đã ngẫm ra rằng thực chất không tồn tại một
tổ chức với danh xưng Việt Tân mà đấu tranh cho dân chủ nhân quyền, cho tự do
tôn giáo hay bất kỳ một điều hão huyền nào khác mà chúng đang cố vạch ra để lừa
tiền, dụ dỗ người khác; không có một nơi nào trên thế giới tồn tại thứ dân chủ
vô kỷ như Phúc từng được nghe và Việt Nam vẫn là đất nước mà “dân
chủ” tồn tại rõ nét nhất.
Ân hận, tiếc nuối về quãng thời gian hoang phí đã qua, mong
muốn được trở lại quê hương để có thể làm lại từ đầu, đó có lẽ là những hiện
tại của một con người đã lầm đường lạc lối. Đây cũng là bài học sự thật đắt giá
cho những kẻ cam tâm phản bội đất nước.